học tiếng trung qua câu truyện nói về 3 người leo núi .Cùng leo lên một ngọn núi rất cao, mỗi người có một tác phong mỗi người một kiểu.Cứ thế, leo được một đoạn, cảm thấy quả thực đã rất cao rồi, trong lòng nghĩ rằng: “Có lẽ cách đỉnh núi cũng không bao nhiêu nữa. Liền ngẩng đầu nhìn lên, nhưng mà đỉnh núi dường như không nhìn thấy. Người này bỗng nhiên cảm thấy thật nhàm chán, hình như là mình đang làm việc không chút ý nghĩa gì
Phần chữ Hán :
有那么三个人,共同去爬一座很高很高的山;他们可也正像你说的呢:各人有各人的作风。
那第一个人,喜欢爬一步回头看一步。他很清楚自己在做什么,也相当看重自己的成绩,所以他随时都想知道自己究竟已经爬到什么地方啦。
这样,他爬了一段,觉得的确已经很高了,心里想道:“大概离山顶也差不多了罢。”就仰起头来向上看看,可是山顶简直看都还看不见呢。这个人忽然觉得很无聊,好像自己是在做些毫无意思的事情。
他说:“我爬了这半天,还是在山脚,那么我什么时候才能爬到山顶呀?既然如此,我又爬它干么!不如及早回头罢。”所以他就回头下山了。
那第二个人,可是一口气就爬到了半山;这真是不容易的,不但别人羡慕他,就是他自己也有点惊讶自己会爬得这样快。所以他就坐了下来,向下半山看看,也向上半山看看,心里着实有些满意。
他说:“乖乖,老子一下子就爬到了半山!总还算得不错罢。然而老子已经爬得这样多了,也够辛苦的;说到功绩,老子自估了一下,也不能算少。那么,这以后的一半山,老子就是要你们用小轿子来抬,也不算过份罢。
这点资格,老子是应该有的。”这话并非开玩笑,他是真的这样想,并且这样做了,所以他老坐着休息,等人家用小轿子去抬了他上山顶。可惜的,似乎并未有人去抬他;假如他自己没有上山去或下山来,也许他今天都还坐在那儿等呢。
只有那第三个人,似乎是一个平平常常的人;大概因为他是平常人罢,他觉得爬山可并不是那么容易,然而也并不太艰难,而以为别人能够爬,他也就能够爬,所以不必把自己看得一无用处,也不必忽然又把自己看得如何如何地了不起。
这样,我们看见,他只是一步一步地爬上去,也就一步一步地接近那山顶;而最后,他可真的爬上了山顶了。
Phần Pinyin :
Yǒu nà me sān gè rén ,gòng tóng qù pá yī zuò hěn gāo hěn gāo de shān ;tā men kě yě zhèng xiàng nǐ shuō de ne :gè rén yǒu gè rén de zuò fēng 。
nà dì yī gè rén ,xǐ huān pá yī bù huí tóu kàn yī bù 。tā hěn qīng chǔ zì jǐ zài zuò shí me ,yě xiàng dāng kàn zhòng zì jǐ de chéng jì ,suǒ yǐ tā suí shí dōu xiǎng zhī dào zì jǐ jiū jìng yǐ jīng pá dào shí me dì fāng lā zhè yàng ,tā pá le yī duàn ,jiào dé de què yǐ jīng hěn gāo le ,xīn lǐ xiǎng dào :“dà gài lí shān dǐng yě chà bú duō le bà 。”jiù yǎng qǐ tóu lái xiàng shàng kàn kàn ,kě shì shān dǐng jiǎn zhí kàn dōu hái kàn bú jiàn ne 。zhè gè rén hū rán jiào dé hěn wú liáo ,hǎo xiàng zì jǐ shì zài zuò xiē háo wú yì sī de shì qíng 。
tā shuō :“wǒ pá le zhè bàn tiān ,hái shì zài shān jiǎo ,nà me wǒ shí me shí hòu cái néng pá dào shān dǐng ya ?jì rán rú cǐ ,wǒ yòu pá tā gàn me !bú rú jí zǎo huí tóu bà 。”suǒ yǐ tā jiù huí tóu xià shān le 。
nà dì èr gè rén ,kě shì yī kǒu qì jiù pá dào le bàn shān ;zhè zhēn shì bú róng yì de ,bú dàn bié rén xiàn mù tā ,jiù shì tā zì jǐ yě yǒu diǎn jīng yà zì jǐ huì pá dé zhè yàng kuài 。suǒ yǐ tā jiù zuò le xià lái ,xiàng xià bàn shān kàn kàn ,yě xiàng shàng bàn shān kàn kàn ,xīn lǐ zhe shí yǒu xiē mǎn yì 。
tā shuō :“guāi guāi ,lǎo zǐ yī xià zǐ jiù pá dào le bàn shān !zǒng hái suàn dé bú cuò bà 。rán ér lǎo zǐ yǐ jīng pá dé zhè yàng duō le ,yě gòu xīn kǔ de ;shuō dào gōng jì ,lǎo zǐ zì gū le yī xià ,yě bú néng suàn shǎo 。nà me ,zhè yǐ hòu de yī bàn shān ,lǎo zǐ jiù shì yào nǐ men yòng xiǎo jiào zǐ lái tái ,yě bú suàn guò fèn bà 。
zhè diǎn zī gé ,lǎo zǐ shì yīng gāi yǒu de 。”zhè huà bìng fēi kāi wán xiào ,tā shì zhēn de zhè yàng xiǎng ,bìng qiě zhè yàng zuò le ,suǒ yǐ tā lǎo zuò zhe xiū xī ,děng rén jiā yòng xiǎo jiào zǐ qù tái le tā shàng shān dǐng 。kě xī de ,sì hū bìng wèi yǒu rén qù tái tā ;jiǎ rú tā zì jǐ méi yǒu shàng shān qù huò xià shān lái ,yě xǔ tā jīn tiān dōu hái zuò zài nà ér děng ne 。
zhī yǒu nà dì sān gè rén ,sì hū shì yī gè píng píng cháng cháng de rén ;dà gài yīn wéi tā shì píng cháng rén bà ,tā jiào dé pá shān kě bìng bú shì nà me róng yì ,rán ér yě bìng bú tài jiān nán ,ér yǐ wéi bié rén néng gòu pá ,tā yě jiù néng gòu pá ,suǒ yǐ bú bì bǎ zì jǐ kàn dé yī wú yòng chù ,yě bú bì hū rán yòu bǎ zì jǐ kàn dé rú hé rú hé dì le bú qǐ 。
zhè yàng ,wǒ men kàn jiàn ,tā zhī shì yī bù yī bù dì pá shàng qù ,yě jiù yī bù yī bù dì jiē jìn nà shān dǐng ;ér zuì hòu ,tā kě zhēn de pá shàng le shān dǐng le 。
Phần dịch Việt :
- Có ba người nọ, cùng leo lên một ngọn núi rất cao, họ đúng như điều bạn nói: mỗi người có một tác phong.
- Người thứ nhất thích leo một bước quay đầu nhìn lại một bước. Anh ta rất biết rõ mình làm cái gì, cũng khá xem trọng thành tích của mình, cho nên lúc nào anh ta cũng muốn biết là rốt cuộc mình đã leo được tới đâu rồi.
- Cứ thế, leo được một đoạn, cảm thấy quả thực đã rất cao rồi, trong lòng nghĩ rằng: “Có lẽ cách đỉnh núi cũng không bao nhiêu nữa. Liền ngẩng đầu nhìn lên, nhưng mà đỉnh núi dường như không nhìn thấy. Người này bỗng nhiên cảm thấy thật nhàm chán, hình như là mình đang làm việc không chút ý nghĩa gì.
- Anh ta nói: “Mình đã leo cả buổi, vẫn còn ở chân núi, vậy thì đến khi nào ta mới leo được lên đến đỉnh? Đã như vậy, ta lại leo nó làm gì? Chi bằng quay lại sớm cho xong”. Vì lẽ đó anh ta liền quay đầu leo xuống núi.
- Người thứ hai, đúng là một mạch thì leo lên được nửa núi; điều này thật không dễ dàng, không chỉ người khác hâm mộ anh ta, mà ngay cả bản thân anh ta cũng có chút kinh ngạc bản thân leo được nhanh như thế. Cho nên anh ta ngồi xuống, nhìn xuống nửa núi dưới, cũng nhìn lên nửa núi trên, trong lòng thật có chút hài lòng.
- Anh ta nói: “Wow, bố mày thoáng chốc đã leo được nửa núi rồi. Nói chung cũng khá rồi. Nhưng mà bố mày đã leo được nhiều như thế, cũng đủ vất vả rồi; nói đến công trạng, bố mày tự đánh giá, cũng không thể xem là ít. Vậy thì, nửa núi sau này, bố mày muốn các người dùng kiệu khiêng cũng không có gì quá đáng.
- Cái tư cách này, bố mày đáng được có. Lời nói này không hề đùa, anh ta thật sự nghĩ như thế, và làm như thế. Cho nên anh ta cứ ngồi nghỉ ngơi, đợi người ta dùng kiệu khiêng anh ta lên đỉnh núi. Nhưng đáng tiếc là, hầu như không có người đi khiêng anh ta; nếu như bản thân anh ta không lên núi hay xuống núi, có lẽ hôm nay vẫn còn ngồi đợi ở đó.
- Chỉ có người thứ ba, dường như là một người bình thường; có lẽ vì anh ta là người bình thường thôi, anh ta cảm thấy leo núi thật sự không dễ dàng gì, nhưng mà cũng không hoàn tòan quá khó, mà cho rằng người khác leo được thì anh cũng leo được, cho nên không cần phải xem mình là hoàn toàn không có ích, mà cũng không cần phải bổng nhiên xem mình tài giỏi hơn người ra sao.
- Như thế, chúng ta nhìn thấy, anh ta chỉ là từng bước từng bước leo nên núi, và cũng từng bước từng bước đến gần đỉnh núi; và cuối cùng, anh ta thật sự đã leo lên đỉnh núi rồi.
Phần từ vựng :
作风 [zuòfēng] = Tác phong。(思想上、工作上和生活上)表示出来的态度、行为。
反对官僚作风。[fǎn duì guān liáo zuò fēng ] = phản đối tác phong quan liêu
作风正派 [zuò fēng zhèng pài ]= tác phong nghiêm chỉnh; tác phong chính phái.
随时 [suíshí]. = bất cứ lúc nào。
有问题可以随时来问我。[yǒu wèn tí kě yǐ suí shí lái wèn wǒ ]= có vấn đề gì cứ đến hỏi tôi vào bất cứ lúc nào.
相当 [xiāngdāng] = tương đương; ngang nhau, tương đối; khá。
的确 [díquè] = đích xác; đích thực; hoàn toàn chính xác; quả thực; quả là
简直 [jiǎnzhí] = quả là; thật là; tưởng như là; chừng như; tưởng chừng như (biểu thị hoàn toàn như vậy)。
忽然 [hūrán] = bỗng nhiên; đột nhiên; thình lình; bất thình lình; thoắt; bỗng。
他正要出去,忽然下起大雨来。[tā zhèng yào chū qù ,hū rán xià qǐ dà yǔ lái ]= lúc anh ấy sắp đi, thi trời bỗng nhiên đổ mưa.
无聊 [wúliáo]= nhàm chán; buồn thiu; buồn tẻ (vì quá thanh nhàn)。
他一闲下来,便感到无聊。[tā yī xián xià lái ,biàn gǎn dào wú liáo ]= ông ta hễ rỗi rãi là thấy buồn chán.
半天 [bàntiān] =lâu; cả buổi。
等了半天,他才来。 [děng le bàn tiān ,tā cái lái 。]= chờ cả buổi anh ta mới đến
既然 [jìrán] = đã (liên từ, thường dùng ở đầu nửa câu trước hoặc nửa câu sau, kết hợp với 就、也、还, biểu thị việc đýa ra tiền đề trước rồi suy luận sau)
及早 [jízǎo] = nhanh chóng; sớm。趁早。
生了病要及早治。[shēng le bìng yào jí zǎo zhì 。]= có bệnh phải nhanh chóng điều trị.
罢 [bà] = xong; hết; đoạn. 完;完了;完毕。
吃罢晚饭 [chī bà wǎn fàn ]= ăn cơm tối xong
说罢,他就走了。[shuō bà ,tā jiù zǒu le 。]= nói đoạn anh ta đi luôn
一口气 [yī kǒu qì ]= [yīkǒuqì]
1. một hơi thở; một chút sức lực。一口气息。
只要她还有一口气,就要尽力抢救。[zhī yào tā hái yǒu yī kǒu qì ,jiù yào jìn lì qiǎng jiù 。]chỉ cần bà ấy còn thở thì sẽ tận lực cấp cứu.
2. một mạch; một hơi。不间断地(做某件事)。